16/4/19

5 for today



1. Thà làm một đứa loạn trí thú vị còn hơn làm một cô nàng dịu dàng đáng yêu suốt quãng đời còn lại.

2. Chúng tôi đã đặt những bảy cái tên: Cacao, Choco, Dẻ, Mực, Xám, Tro và Cốc Cốc. Nhưng sau đó thì cậu ấy ậm ừ mãi mới nhớ lại được tên từng đứa, trong khi tôi vẫn vui tha thiết vì những cái tên chính chúng tôi đã nghĩ ra. 
Chúng tôi đã ngồi nói về nhóm máu O của cậu ấy và đôi mắt yếu ớt tồi tệ của tôi. Nhưng sau đó tôi chẳng hề để ý đến dòng địa chỉ của cậu ấy ở ngay cạnh mục Nhóm máu và cãi nhem nhém cậu ấy về chuyện tôi không hề biết nhà cậu ấy ở đâu. 
Chúng tôi toàn là khiếm khuyết. Điều này đưa chúng tôi đến gần với hiện thực hơn.

3. Cuối cùng tôi cũng nghĩ ra những lý do nào đó để không ghét một vài người mà thi thoảng tôi cảm thấy ghét mỗi khi nghĩ đến. Trong cơn chán ghét, tôi đã cố gắng bình tĩnh và nghĩ đến những mặt dễ thương ở họ, nghĩ đến những khoảnh khắc đầu tiên mà họ còn đáng yêu với tôi. 
Thế là tôi không còn căm ghét nữa, tôi nhẹ lòng, tôi vui vui. 
Song một vấn đề mới lại nảy sinh: tôi buồn. Bởi vì những thực thể tôi vốn căm ghét thảy đều thành hồi ức chỉ trong một chớp mắt. 
Cái tôi tha thứ được chỉ là hồi ức về một con người chứ không phải con người
Tại sao?!

4. Tối qua, lúc leo lên giường đi ngủ, tôi thấy một con đom đóm bé xíu bay chập chờn trong phòng. Tôi lại nhớ đến hôm trước lỡ quơ vợt điện làm chết một con đom đóm (mà tôi tưởng nhầm là con ruồi). Nó bé tí ti như một hạt thóc, nằm thoi thóp trên đầu ngón tay của tôi, thi thoảng tôi lại thấy nó ngọ nguậy rất khẽ mấy chiếc chân, cố để gượng dậy nhưng không tài nào làm được. Có một cảm giác gì đó tựa hồ nỗi xót xa dâng lên trong lòng khi tôi tận mắt chứng kiến quá trình ấy. 
Có phải đây là cảm giác mà Marguerite Duras đã cố mô tả trong cuốn Viết, khi bà chứng kiến cái chết của một con ruồi? 
Rồi sẽ có ai đó đọc Viết và tự hỏi: tại sao phải ngồi nhìn chăm chăm một con ruồi sắp chết? 
Rồi sẽ có ai đó đọc được những dòng này và tự hỏi: tại sao phải ngồi nhìn chăm chăm một con đom đóm đang thoi thóp? 
Cô đơn. Cô đơn theo bản năng. 
Đó chính là câu trả lời.

5.