6/12/21

5 for today

 

1. Tôi tắm xong thì hoàng hôn đã tàn. Gió đông bắc khô và lạnh thổi lung lay đám mắc áo ngoài dây phơi. Tôi ngẩng đầu nhìn vũng trời xanh còn sót lại giữa bóng đen thẫm của cây và những mái nhà, nơi đó có mảnh trăng gầy mùa đông và một ngôi sao nhỏ. Trăng và sao, cách nhau chừng một gang tay, tỏa ánh sáng lấp lánh, lành lạnh. Lòng tôi khẽ lay động khi nghĩ đến lúc chúng ở cạnh nhau, rồi từ từ cách xa nhau, rồi lại dần dần xích lại gần nhau, cứ đều đặn theo chu kỳ ấy mặc cho trời mưa hay nắng. Sự thủy chung ấy thật đẹp làm sao.

 

2. Hôm qua ra phố mua ít sữa tươi, tôi nhìn thấy một người phụ nữ với bàn tay bị bỏng cũng đang đứng mua sữa ở cửa hàng. Vết bỏng vừa mới kéo được ít da non choán toàn bộ bàn tay phải của chị ta. Ngón út mất hẳn, ngón áp út chỉ còn một đốt, những ngón còn lại không gập lại được.

Tôi nhìn chằm chằm vào bàn tay vẹo vọ kỳ dị ấy, không sao dứt ra được dẫu biết cái nhìn của mình thật thiếu lịch sự. Hình như tôi chưa bao giờ nhìn gần và kỹ tàn tích của một tai nạn trên thân thể đến vậy. Tôi cảm nhận được nỗi đau trống rỗng, như thể nhìn một nhân vật đang hét lên đau đớn trong bộ phim câm. Gương mặt đau đớn của nhân vật kết hợp với cảm giác thuần tưởng tượng của tôi tạo thành một sự trống rỗng đến khó tả. Sự trống rỗng ấy tựa cơn gió mạnh đánh bạt tâm trí tôi khỏi không gian ồn ào của khu chợ.

Cuối cùng, vì thấy hành vi nhìn của mình không đàng hoàng cho lắm, tôi quay mặt về phía tủ kính sáng lấp lánh của tiệm bánh kem bên cạnh cửa hàng sữa. Nhưng vẫn kịp nhìn thấy bóng của bàn tay bị bỏng ấy trên mặt tủ kính, đang từ từ đi về phía xa.

 

3. Tôi không còn giữ được tâm thế trung dung khi đọc các tiểu thuyết của ông Kawabata Yasunari.

Lần gần đây nhất là khi đọc lại cuốn Ngàn cánh hạc. Tôi bắt đầu khó chịu vì những gì nhân vật Kikuji làm. Tôi cảm thấy anh ta làm vấy bẩn vẻ đẹp của mọi thứ trong truyện và đâm ra không muốn thấu hiểu những cảm xúc của anh ta nữa (dẫu cho tôi vẫn nhận ra anh ta có những cảm xúc tinh tế). 

Trước đây tôi không như vậy. Không rõ có phải tôi đã trở nên quá trần tục nên chẳng còn chấp nhận được những điều quá thuần khiết vượt ra khỏi ranh giới đạo đức, hay những điều trái luân thường đang núp bóng cái đẹp để đánh lừa tôi. Tóm lại, tôi chỉ còn nhìn ra cái đẹp, nhưng khi đánh giá tổng thể, tôi không muốn chấp nhận mấy điều trái khoáy khiến tôi bực bõ nữa.

 

4. Ở góc của hàng rào ngăn giữa mảnh vườn bên hông nhà với khoảnh sân nuôi gà phía sau có một cây dạ lý hương. Không biết cơn gió hay con chim nhỏ nào đó đã làm rớt hạt giống dạ lý hương đến đây, mà vào buổi sớm mai năm ngoái, mẹ tôi phát hiện cái cây nhỏ ấy lặng lẽ lớn nơi góc vườn. Nó dùng chùm hoa của mình lay động tỏa hương dịu dàng, những bông hoa nom y hệt những ngôi sao màu xanh lá xinh xinh.

Tôi thường đứng nơi cửa sổ của gian nhà phía sau cùng để ngắm cây dạ lý hương những lúc sáng sớm hoặc cuối chiều. Tôi và nó cùng chia sẻ khoảng không tĩnh mịch và sự tồn tại yên lặng của bản thân. Dường như những phiến lá xanh thanh nhã của cái cây phát ra một giai điệu xa xăm nào đó nghe từa tựa bài Thiên lý chi ngoại trong đầu tôi.

Vậy là từ ngày cùng nhau nghe một khúc nhạc, tôi và cây dạ lý hương ấy, có lẽ, đã trở thành bạn thân.

 

5. Tôi thương và nhớ thiếu niên vô cùng. Mỗi ngày nhìn gương mặt cậu ấy qua màn hình, tim tôi đều thắt lại. Tôi thèm được hôn lên vành tai mềm mại và lạnh lạnh của cậu ấy đến nỗi nằm mơ cũng thấy. Thiếu niên khờ khạo của tôi... thiếu niên khờ khạo trong lòng tôi...









4 nhận xét:

  1. Nếu vết bỏng mới nhớ, hồi trước Vy đi thực tập ở bệnh viện. Đi tập trị liệu cho bệnh nhân bỏng khác, lúc tập Vy phải đeo găng tay, nhưng có 1 phòng bệnh gần đó mà Vy vô cùng hoảng hốt là 1người không rõ là nam hay nữ, bị bỏng toàn thân quấn quanh băng trắng cả người luôn ý,1 chân còn được treo lơ lửng lên cao,nhìn thương thực sự luôn.
    Mà lạnh khô như vậy thì da dẻ có bị nứt nẻ không cô gái? Tôi da có chút bong tróc nhẹ rồi ấy.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Da chân tui cũng khô nè ngừi đẹp. Tắm xong cũng bôi dưỡng ẩm mà chỉ đỡ xíu xiu.

      Xóa
    2. Mỗi khi đọc về những bài báo hay những gì liên quan đến bỏng tớ đều nhớ về vụ "Hisashi Ouchi" của Nhật Bản năm 1999. :"< Đáng sợ vô cùng.
      (K biết các nàng dùng gì để dưỡng ẩm toàn thân chứ tớ mấy năm nay đều xài kem Dexeryl, giá rẻ mà cũng khá ổn với mùa đông miền Bắc). (づ。◕‿‿◕。)づ

      Xóa
    3. Hic, tớ có chai dưỡng ẩm toàn thân của Innisfree, mà thấy hơi mắc, bôi lên da mình tự nhiên cảm giác da thô thịt béo không xứng chút nào :)) có khi tớ đu theo nàng Shhh xài Dexeryl thử xem nhỉ

      Xóa