16/4/15

...





Nếu có thể chúng mình đừng đi nữa
Hãy cùng nhau ngồi lại ở chốn này
Hãy gác lại những chân trời dang dở
Giấc mộng nào rồi chẳng có ngày thay...
(Nguyễn Thiên Ngân)

Sáng nay, lần đầu tiên sau gần mười năm, tôi ước ao da diết được trở lại những tháng năm đó với các cậu.  
Giá như vào cái ngày đầu tiên ấy, trong khi ngốc nghếch đứng vịn cánh cổng ngoan ngoãn đợi các cậu suốt nửa ngày, tôi cứ thế hóa đá hay tan vào không khí thì tốt biết bao. Khoảnh khắc tuổi thơ của tôi và các cậu chạm vào nhau khe khẽ có lẽ là điều đẹp nhất trong đời tôi rồi. 
Từ đó đến nay, mỗi một lúc hít vào thở ra của tôi đều chỉ toàn những muộn phiền đến nghẹt thở. Giờ thì tôi thật sự khó chịu lắm Sói à... 
Giá như tôi cứ thế hóa đá hay tan vào không khí ngay từ ngày xưa ấy thì tốt biết bao...