25/11/19

5 for today



1. Hôm chủ nhật rẽ vào Vinmart mua mấy hộp sữa đậu đen mè đen. Quầy tính tiền lúc gần trưa đầy ứ những bà nội trợ và xe hàng cồng kềnh. Cậu nhóc bé tí đứng trước tôi cứ ngọ nguậy không yên, bám chặt lấy ống quần của mẹ nó, mắt ngước lên, đảo qua đảo lại giữa những gương mặt xa lạ đầy căng thẳng. Khi nó hoang mang quay về phía tôi, tôi mỉm cười, nháy mắt với nó. Cậu nhóc hơi ngỡ ngàng, nhưng sau đó đầu nó đã giải mã ra được tín hiệu thân thiện đến từ tôi, nên nó ngượng ngịu giấu mặt đi, rồi lại len lén hé mắt nhìn tôi và chúm chím cười. Chà, giống hệt Tê Tê nhà mình, cười lên một cái nhìn xinh trai hơn hẳn. 
Đến lượt tôi thanh toán tại quầy, cô nàng nhân viên cũng đeo một gương mặt căng thẳng y hệt không khí căng thẳng của hơn một tá người xung quanh. Tôi lại mỉm cười với nàng và chìa ra mười hộp sữa bé tí ti. Gương mặt nàng liền dãn ra, trút được một chút mệt nhọc có lẽ đã tích tụ suốt mấy tiếng đồng hồ. 
Một sáng chủ nhật không lời, nhưng được một vài nụ cười xoa dịu lẫn nhau.

2. Va đầu vào cánh cửa, toang mất một vết. Đau ê ẩm cả ngày, đến lắc đầu cũng khó. Toy là công chúa hậu đậu, bà già hậu đậu, phù thủy hậu đậu, voi ma mút hậu đậuuu ~

3. Nếu ai muốn lắng nghe âm thanh của sự tuyệt vọng thì có thể xem phim Chú voi ngồi im trên đất...

4. Tôi vẫn hay bí mật ngắm nhìn hàng lông mày mọc tự nhiên của con gái. Có hàng lông mày dày rậm, có hàng lông mày lưa thưa, nhưng tựu chung vẫn rất thích những sợi lông mày bướng bỉnh mọc tràn ra đến gần chỗ hai chân mày sẽ chạm nhau hoặc một ít lông mày lòa xòa đây đó không vào khuôn khổ. Lông mày tự nhiên của con gái trông thật hoang dã và phóng khoáng, điều mà tôi không tài nào tìm được ở những hàng lông mày được xăm hoặc tỉa tót cẩn thận. 
Giản dị, tự nhiên, và chấp nhận cả những sự hoang dã không theo bất kỳ tiêu chuẩn nào, chính ra cũng là một loại dũng cảm - phẩm chất đẹp đẽ nhất của phụ nữ.

5. Người tự tử mỗi lúc một nhiều hơn. Thế giới chưa bao giờ trở nên khắc nghiệt đến thế. 
Năm nay tôi không còn là cô gái cô đơn muốn gục đầu vào vai người lạ ở Chiang Mai như tháng 11 năm ngoái nữa. Bây giờ là 8 rưỡi tối, tôi muốn áp tai lắng nghe nhịp tim của cậu ấy, rồi gối đầu lên tấm lưng rộng lớn của cậu ấy và mở một cuốn sách ra để chậm rãi nhâm nhi. Và Nat King Cole sẽ hát I love you for sentimental reasons...