Làm sao để em gặp được anh
Vào thời khắc em xinh đẹp nhất.
Vì điều này em mất trăm năm cầu Phật
Xin Ngài đưa anh đến bên em
Ngài biến em thành cây xanh rợp lá
Mọc bên đường anh vẫn thường qua….
Mặt trời sáng, cây nở đầy hoa
Mỗi đóa hoa là một niềm hi vọng
Khi anh nghe xào xạc tiếng lá
Là biết lòng em thao thức đợi chờ
Nếu anh làm ngơ rảo bước chẳng nhìn cây
Thì sau anh hoa lá rụng đầy
Như tim em tan thành trăm mảnh...
(Tịch Mộ Dung)