27/2/16

5 for today



1. Tôi đi cắt tóc. Cắt xong nhìn mặt ngu bơ phờ như kiểu vừa ăn năm triệu tấn chuối rồi chống đẩy ba ngàn lần. Bà chị cắt tóc không thích tôi, vì lần cắt tóc trước chồng chị ta ghé qua, anh ta trông thấy bản mặt bè ra như cái bánh màn thầu của tôi liền vui vẻ mở bài My heart will go on để tôi nghe, thế nên lần này chị kia mới cắt cho tôi quả tóc "ít đẹp" hơn mọi lần. Thật không thể tin được, tôi chỉ ngồi một chỗ lim dim mắt và hít thở thôi mà cũng ghi thù với người khác. Sự thù hằn của phụ nữ thật đáng sợ, nhất là khi họ căm thù nhầm chỗ.

2. Tôi nói với thằng em:
- Con bé kia nó bảo mẹ mình hiền lành và dễ trò chuyện đấy.
- Ờ, khen lịch sự phết nhỉ.
- Nó cũng khen tao hiền nữa.
- Ều, trơ tráo thật. Nó dối trá quá. Bạn trẻ nên nghỉ chơi nó đi.

3. Đang xem The Night Manager, có Tom Hiddleston là nam chính. Đây là bộ phim giúp tôi vừa ngắm nghía thỏa thê Tom cute, vừa không phải chịu đựng những màn đánh đấm xôi thịt vô bổ như trong The Avengers. Phim mới được có một tập, ngắm Tom là chủ yếu, còn nội dung thì chưa biết như nào, hề hề...

4. Định hôm nay đi SG, nhưng chị mẹ đột nhiên kêu mệt nên tôi lại thay đổi kế hoạch, để mai đi, vì tôi chẳng nỡ thấy chị mẹ xọ xịu ở nhà một mình. Tuy nhiên, sau khi biết chuyện, mặt mũi chị mẹ liền xìu ra vì cho rằng bản thân đã làm ảnh hưởng đến công việc của tôi. Giờ thì tôi phải phát rồ lên và hăm dọa, nếu mẹ còn lằng nhằng nữa là con dẹp luôn cả việc, không có đi đâu hết đấy nhé. Thế chị mẹ mới chịu yên. Hầy...

5. Hồi còn ít tuổi, cứ nghĩ bị xúc phạm tức là bị người ta chỉ tay vô mặt chê bai, dè bỉu, mắng mỏ này kia ghê lắm. Nhưng giờ mới thấy người văn minh toàn xúc phạm nhau bằng ánh mắt không à. Lườm nguýt, khinh khi, coi thường... tất tần tật đều gói gọn trong những ánh mắt khi thì lén lút, lúc lại công khai. Bởi vậy, tôi thấy mình may lắm, vì tôi cận, nhìn được trong khoảng 40cm đổ lại thôi, thành ra có mấy người khinh tôi tới lác mắt luôn mà tôi không biết (cho đến khi người văn minh bực mình quá nên nói thẳng vào mặt tôi là "tao khinh mày đó, bộ mày không biết thiệt hả"). Thi thoảng tôi cũng thấy hơi đau lòng khi xung quanh có quá nhiều người văn minh như vậy, khinh ghét người ta nhưng người ta không biết thì chả khác nào mở lọ thuốc xổ tự bỏ vào mồm mình. Tôi cùng lắm thì tủi thân mấy ngày vì bị coi thường thôi, chứ mấy người văn minh coi chừng tức tới tắt thở luôn đó.