2/2/16

Tết





23
- Sáng cúng ông Táo xong thì đốt giấy tiền vàng mã. Năm nay chả thấy cá chép đâu, lật xấp giấy tiền ra mới biết đổi sang mốt cá giấy cả rồi. Hy vọng ngày sau đừng ai nảy ra trò bánh chưng giấy. 
- Có một thanh niên đến sửa nốt cái bình năng lượng mặt trời, bị mẹ tôi hành cho lên bờ xuống ruộng, leo lên leo xuống mái nhà dễ đến chục lần, can cái tội làm cẩu thả. Kiếm được miếng ăn không dễ đâu, nên đừng có mà làm ẩu, đời vốn vậy mà. 
- Làm phở gà trộn sốt me. Phở đã thoáng lên mùi chua, sợi thì bé tí và vụn nát, ăn được một phần ba tô thì bỏ. Mẹ hậm hực bảo tại con bé bán phở nó quen, nó cứ nài mua ăn để góp ý giúp nó. Đúng là càng quen càng lèn cho đau. 
- Chiều ra siêu thị mua mấy thứ đồ dùng trong nhà, định mua vài cây kim chi ăn mà không có. Lúc lang thang qua khu bán quần áo, hai chị em nhào vào chọn mấy bộ đồ dị hợm nhất phối với nhau rồi cười đến cứng cả hàm.

24
- Thằng em sáng sớm đã xuống Sài Gòn chơi với con bạn gái. 
- Trường mầm non đầu ngõ vẫn tiếp tục mở mấy bài nhạc xuân cho các cháu giải ngố trước khi nghỉ Tết. Nghe ít còn được, nghe nhiều thì ù cả tai, nhưng ngẫm lại vẫn còn hơn bữa trước mở nhạc sàn cho các cháu tập thể dục, loại nhạc sàn ở trong mấy bar rẻ tiền ấy, kinh lắm, hút bu hút cỏ họa may mới lắc đúng nhịp được.
- Buổi chiều định đi cắt tóc nhưng thấy tiệm cắt tóc đông quá, lại mở thứ nhạc gì đó nghe uỳnh uỳnh nên bỏ đi luôn. Đến tối thì trời đổ mưa (một điều quái dị, vì mùa này đúng ra không nên có mưa), cảm thấy mắt vô cùng mỏi và đầu ì ạch khó chịu nên leo lên giường vào quãng gần bảy giờ, sau đó thì ngủ vùi không biết trời trăng gì nữa.

25
- Sáng nay mở màn bằng một trận cãi vã nảy lửa giữa mẹ và bố (cái người đáng ra không nên xuất hiện ở đây nữa). Lần này mẹ là người gây chuyện (một cách bồng bột). Trong lúc bất lực nhìn mẹ thì chợt nhớ về một lần trước đây bà dì từng nói: "Giá mẹ mày được khôn khéo bằng một nửa mày thì mọi sự sẽ tốt lành con ạ". Quá chán ngán, vì nhà này đã sớm tiêu tan từ lâu và chỉ được giả vờ hàn gắn quấy quá cho người ngoài xem bằng chút nỗ lực sớm nắng chiều mưa của mẹ, tôi trốn vào phòng mở máy tính. Thật may vì gặp Sói đang online, cậu ấy bảo tôi vào pixelthoughts.co để thư giãn một chút. Và bây giờ tôi vẫn chưa hết ngơ ngác khi nhận ra trong lúc khốn khổ này tôi đã gõ ra ba từ: tired, lonelydisappointed. Hóa ra tôi vẫn luôn như vậy. Luôn như vậy.
- Các bạn nữ 17 tuổi, các bạn thật đẹp. Thật đấy. (thấy câu này trên fb, thích, vì tôi vẫn luôn nghĩ như vậy)
- Vì khá thích lựa chọn của viện Pantone năm nay nên lúc mua khăn tắm và khăn mặt tôi cũng chọn hai màu như vậy: xanh Serenity cho khăn tắm và hồng Rose Quartz cho khăn mặt. Đôi khi việc đi theo xu hướng (của một cái gì đó) khiến tôi cảm thấy bớt cô đơn.
- Lưng đang đau rát. Cơ sự là lúc nãy đi chợ với chị mẹ, gặp cái cô người quen, cô ấy kể lể về chị con gái năm nay đã quá 30 nhưng bạn trai cũng chả thấy có (chứ đừng nói đến lấy chồng). Chị này phải nói là cá tánh, chị ấy dọa là nếu cứ thúc ép chị ấy đi xem mặt, chị ấy sẽ đi kiếm vài đứa và ngủ với chúng nó trước, rồi xem có ai muốn lấy chị ấy nữa không. Tôi đứng bên nghe chuyện, đến đoạn này thì hồ hởi khen: "Chị nhà bác giỏi quá!". Kết quả là chị mẹ luồn tay ra sau cấu cho một phát đau buốt. Quả này phải bôi rượu gấc để tan máu bầm rồi. Hay lắm, vết thương lòng chưa dứt lại đến vết thương lưng..... 눈‿눈

26
- Thằng em ở Sài Gòn về lôi theo một lô sách của Murakami. Sướng gần ngất. 
- Hầu như Tết năm nào tôi cũng lục phim The Lord of the Rings ra xem lại. Năm nay cũng thế, cày phim cả ngày. Xong còn coi lại cả The Hobbit để ngắm tạo hình Thranduil tuyệt đẹp của Lee Pace. Đời hạnh phúc biết mấy khi ta được trụy tim vì người đẹp! _(:3」┌)_ 
- Tất Niên tẻ nhạt bằng một tô bún. Toàn người chả quen, có quen thì cũng chả ưa. Thiệt vi diệu.

27
- Gói bánh chưng buổi sáng sớm. Tôi ngồi lim dim trên cái ghế đặt sát bếp lò để nhìn ngó  (*´ ﹃ `*) Năm nay học gói bánh chưng theo clip trên fb, bánh vuông vức rất đẹp, có điều niềm háo hức đơn thuần đã không còn được như trước, lý do thì hoặc là tôi đã bắt đầu già đi, hoặc là tôi đang dần trở nên sáo rỗng và tẻ nhạt. 
- Được mời qua nhà dì ăn Tất Niên. Sang đến nơi mới biết dì tôi chả biết làm gì hết (kể cả thái lát mỏng dưa chuột), cuối cùng vị khách là tôi đây phải làm mọi thứ. Fuck all! (ノ*゚▽゚)ノ*:・゚✧

28
- Hai chị em lững thững tháp tùng chị mẹ đi mua hoa quả. Lại nhớ những ngày còn bé theo chị mẹ đi chợ Tết, lúc về chị mẹ lễ mễ xách những túi hoa quả nặng trĩu, giữa đường phải dừng lại nghỉ mấy lần cho đỡ mỏi tay. Nay thì chị mẹ không cần phải xách nữa, cứ phè phỡn cầm ví tiền đi trước thôi, ấy thế mà thỉnh thoảng lại quay ra sau chép miệng: "Nặng lắm, chúng mày chia ra để mẹ xách đỡ cho". Đúng là mẹ.
- Siêu thị đông như kiến cỏ. Có một bà bác đẩy xe hàng xáp lại gần hàng chúng tôi, giả vờ không nhìn thấy chúng tôi để chen vào. Khi gần đến lượt chúng tôi thanh toán, bà bác liền gây chuyện bảo bọn tôi đến sau thì không được giành phần thanh toán của bác ấy. Tôi và thằng em vừa buồn cười vừa ngạc nhiên trước sự trâng tráo này, đến nỗi đứng ngơ ra chả biết nói sao. Đang lúc tôi cảm thấy ghê sợ về thái độ của bà bác và định bảo thằng em tôi đừng chấp, cứ nhường bà ấy thanh toán trước đi thì một thanh niên xếp hàng trước chúng tôi liền thấy quá bất mãn, quay sang nói cho bà bác kia một trận. Bà ấy thấy bị mắng trước mặt con trai và cháu trai, có lẽ xấu hổ, nên mới im không cự nự gì nữa. Ôi cái ý thức con người... tôi thấy buồn nôn quá... nhẽ ra tôi đừng nên ra siêu thị vào lúc này mới phải...
- Sống chẳng qua là quá trình chết dần từng chút một. Mới đọc được như vậy, và thấy nhẹ cả lòng, có điều quá trình này mà nhanh hơn được tí nữa thì tốt quá.

29
- Điện giăng nhấp nha nhấp nháy ngoài cổng, có vẻ rất mơ màng he! (≖‿≖✿)


- Ngày cuối cùng của năm rồi, cũng tính viết cái gì đó hay ho nhưng ngồi vào bàn rồi lại tịt ngóm hết, thế nên chỉ muốn gửi đến những người bạn vẫn hay ghé blog tôi một lời cầu nguyện bình an và hạnh phúc  :")