14/11/16

5 for today



1. Lại có siêu trăng nhỉ. Siêu trăng làm tôi nhớ đến hồi tháng tư của mấy năm về trước, lần cuối cùng Nem trở về thăm chúng tôi, anh ấy xoa xoa nhẹ vết sẹo lõm méo mó trên đầu tôi và nhìn tôi với ánh mắt vừa chua xót vừa hối hận. Hẳn anh ấy đã tha thiết mong những ngón tay mát lạnh của mình có thể đưa tôi trở về như xưa, chỉ tiếc, tâm hồn tôi khi ấy đã trở thành chiếc chén sứ nứt toác, dù cố gắng cũng không sao giữ lại trong lòng mình dòng nước trà thơm dịu ấm áp ngày xưa được nữa...

2. Thi thoảng tôi thấy đầu mình đặc sệt và mơ hồ như giai điệu miên man của Le Sable Mouvant mà Keren Ann hay hát. Tôi nói với G.lia điều này thì cậu chàng phì cười bảo: "Nào, để em về thổi phù phù cho bay hết cát trong đầu đi nhé. Nhớ em đến mụ mị đầu óc chứ gì!". Thiệt tình, không thể nói được cái gì nghiêm cẩn với thằng bé nham nhở này mà. Hừm.

3. Tạ thánh Ala, Sói đã làm cho tôi một chiếc váy màu tro của hoa hồng chứ không phải thứ màu hồng "bé lên ba" như cậu ta từng hăm dọa. Cuối cùng chàng trai của chúng ta đã tìm lại chút nhân tính để đối đãi cho phải phép với người bạn già này rồi đấy... chậc...

4. Ngày trước đọc cuốn Linh Sơn của Cao Hành Kiện, có một câu khiến lòng tôi buồn mãi, đến tận bây giờ đọc lại vẫn không thôi suy nghĩ: 
"Ta không là sói, chẳng qua chỉ muốn trở thành sói để ẩn trốn vào tự nhiên, nhưng ta không tài nào trút bỏ được cái vỏ nhân hình của ta, ta chẳng qua là một quái vật có lớp vỏ người, ở đâu cũng không tìm được ra nơi quay về."

5. Bây giờ là 9 giờ 8 phút tối, và tôi đang nghe Lisa Ono hát Historia De Un Amor. Buồn ngủ quá. Buồn ngủ chính là tổ hợp của buồn (chán) và muốn đi ngủ. Tôi đi ngủ cho thiên hạ thái bình đây.