25/11/16

5 for today



1. Mảnh đất bên cạnh nhà đã được một anh giám đốc gì đó của Vinaphone mua lại và xây một ngôi nhà ba tầng to đẹp. 
Trong thế giới ngôn tình, anh giám đốc nọ hẳn phải là một nam thần độc thân, nạnh nùng băng giá, đằng sau lưng là cả một quá khứ bi thương đầy uẩn khúc đang đợi nữ chính đến xoa dịu. Còn cô gái của chúng ta với vai quần chúng, mỗi sáng sẽ được ngắm nam thần ngồi nhấm nháp cà phê nơi ban công và ngắm bình minh cùng một em chó Pyrenees khổng lồ đầy kiêu hãnh. ヽ(゜∇゜ヽ) 
Nhưng khồng, cô gái đang sống trong thế giới thực. Ở nơi này, chủ nhà là anh giám đốc ngoài ba mươi béo lùn, mặt tròn vành vạnh như trăng rằm, có một chị vợ lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào iPhone và hai cô con gái nhỏ xinh xinh. Anh giám đốc đóng cửa xe, rút khăn ra chấm mồ hôi và than vãn: "Sao đất ở khu này đắt đỏ ghê!". Đại nhân à, anh nói cứ như anh không biết điều đó và bị người ta lừa mua đất ấy nhỉ. (≖ε≖✿)  Mà công nhận làm giám đốc kiếm được nhiều tiền nhờ, nếu sớm biết điều này thì ngày xưa tôi đã cố gắng cày cuốc học hành rồi, huhu. Thôi, nếu có kiếp sau tôi hứa sẽ giành bằng được một chức giám đốc cho mãn nguyện. Viettel, Vinaphone, Mobifone, hay cái gì phone cũng được, chờ anh nhé các emmm... ༼ ༎ຶ ෴ ༎ຶ ༽

2. Vẫn là chuyện hàng xóm. 
Do thói quen, nếu không bị đau ốm gì, tôi luôn thức dậy vào quãng 5h đến 5h30 sáng, vừa có thể tập tành tí thể dục, vừa không bỏ lỡ không khí trong lành chỉ riêng buổi sớm mới có. Ấy vậy mà cũng có người dòm ngó ra thói quen này, nham nhở bắt chuyện: "Em vừa đi nghĩa vụ quân sự về à, lúc nào cũng thấy dậy sớm làm gì thế?" 
(˵¯͒ བ¯͒ ˵) Nghĩa vụ quân sự cái đầu anh. Nếu nghĩa vụ quân sự có thể trị được thói thức khuya dậy muộn thì tôi nghĩ cần phải lôi tất cả nam thanh nữ tú của đất nước này đi nghĩa vụ ít nhất ba năm, cho mà chừa tật sống bừa bãi cẩu thả đi. Chẹp.

3. Fan trung thành của Harry Potter đang ngồi trên núi lo ngay ngáy, chẳng rõ Fantastic Beasts and Where to Find Them có đáng để xem không.

4. Sắp hết năm rồi đấy. Thời điểm này có một việc vô cùng thú vị nhất định phải làm cùng chị mẹ, đó là đi mua lịch mới. Năm nào cũng thế, chị mẹ thích nhất là sắm được một cuốn lịch to đùng có nhiều tranh đẹp để treo ở góc phòng khách. Ở nhà tôi, việc này đã sớm thành truyền thống như việc gói bánh chưng ngày Tết vậy. Nhân đây mới nhớ, mãi chưa có lúc nào rỗi rãi mà đi gửi tấm hình cho củ Khoai Tây. Hy vọng nó giỏi giang đủ để làm trong công ty đó đến hết năm, không thì tôi biết gửi vào địa chỉ nào bây giờ. 〒_〒

5. Khác nhau đấy. Hoàn-toàn-khác-nhau. (¬ ᴗ ¬)