17/11/16

5 for today


1. Thấy một chiếc chân váy xinh đẹp lắm nhé, cô gái mới hỏi xem váy dài bao nhiêu, đáp rằng 80cm chị ạ. Cô gái vội lấy thước kẻ, duỗi chân ra đo. Đo xong liền im lặng một lúc rồi thở dài: "Hữu duyên vô phận chính là thế này đây!". Hầy...

2. Hôm nay rảnh rang, tôi ghé ask của một cậu bạn. Có người hỏi cậu ta rằng cứ thương nhớ một người mãi như vậy sao vui lên được. Cậu ta đáp, so với việc thương nhớ một người cũng không thể thì yêu thương mong nhớ cũng là một kiểu hạnh phúc rồi. 
Chậc... nghe một bài với tôi đi...



3. Mỗi lần thời tiết thay đổi là tay chân lại lạnh như nước đá. Thiệt tình, thương xót đám tay chân khẳng khiu này ghê...

4. Tôi hiếm khi dùng nước hoa. Mũi tôi khá nhạy cảm, bất kỳ mùi hương nào ở trên người đều gây cho tôi cảm giác mệt mỏi vì độ nồng đậm của nó. Đối với tôi, mùi hương cũng giống như âm nhạc vậy, chỉ cần ít thôi, nhỏ thôi. Mùi hương như thoáng qua, tiếng nhạc như từ nơi nào đó vọng về, thứ cảm giác xa vắng đó mới khiến tôi lưu luyến. Mùi hương từ thế giới xung quanh có thể hấp dẫn tôi, nhưng riêng bản thân, tôi lại thoải mái hơn khi lướt qua ai đó mà không để lại chút dấu vết nào. Được lẳng lặng chìm vào đám đông, với tôi mà nói, có lẽ là điều an toàn và dễ chịu nhất.

5. Tự dưng nghĩ đến cuốn Kiếp sau của Marc Levy, thấy mũi cay cay...