24/3/20

5 for today



1. Bạn T bảo tôi ghi thêm một lời đề tặng vào sách. Bạn T dành tặng cho cô cháu gái Totochan của mình. Anh tác giả chắc chắn sẽ dành tặng cho vợ và hai cô con gái nhỏ của anh ấy. Còn tôi... tôi ngẫm nghĩ mới nhận ra mình chẳng có ai để mà dành tặng cả. Thiệt cô độc. Cuối cùng tôi viết rằng tôi muốn dành tặng cho chính mình năm 6 tuổi... Chẹp... chẳng biết mọi người có nghĩ tôi dở hơi không nữa...

2. Lại được bạn nào đó gửi tặng quà. Chịu, chẳng biết là ai. Mà cũng chẳng biết bạn có bị nhiễm virus không nhỉ...

3. Lần đầu nấu được một mẻ rau câu, tuy vị còn hơi nhàn nhạt nhưng giao diện bóng mướt, mềm mại không kém gì ngoài tiệm. Ngày kia là tết Hàn thực rồi, tiểu gia đây sẽ làm chè trôi nước ăn cho vui ๑( ‾̀◡‾́๑ )

4. Có 4 thứ kinh khủng gớm guốc ở con ngõ này: 
- Hai ông bà già bên cạnh nhà tôi.
- Cặp vợ chồng trung niên (đối diện nhà hai ông bà già) cùng đám bạn ồn ào của họ.
- Cháu trai của bác công an.
- Đám chó bị nhốt của nhà ông anh giám đốc.

5. Hồi này thiệt sự không thể tập trung đầu óc để làm việc được. Dù đã tìm mọi cách kiếm một điểm neo nhưng trí não của tôi vẫn bị đánh dạt đi tận đẩu đâu. Tôi bỗng cảm thấy mình không có mục đích, không biết bản thân nên làm gì, không biết mình phải hướng trí tuệ của mình vào chỗ nào (trong trường hợp tôi có cái gọi là "trí tuệ"). Thiệt là một tình trạng đáng chán...!




2 nhận xét:

  1. Nếu tặng mình năm 6 tuổi, thì ai sẽ là người nhận chúng nhỉ? Chúng ta thực sự đã khác hồi ấy mà nên làm sao nhận được. Ầy, tôi đang nói cái quần gì thế nhỉ^^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. He he, tôi năm sáu tuổi vẫn còn ở đây, vẫn nhận được ~

      Xóa