31/3/20

5 for today



1. Hồi này hàng quán đóng cửa. Phố xá có hơi đìu hiu. 

2. Bây giờ là hơn 4 giờ chiều. Trời đang mưa. Tự nhiên muốn đội mưa ra tạp hóa mua ít sữa không đường về để nấu rau câu. Hồi bé toàn gọi rau câu là đông sương. Mấy cô bán đông sương hay đẩy chiếc tủ kính nhỏ đi trên đường, trong đấy có đông sương dừa và đông sương ba màu, ngăn trên có mía đã được đẵn ra thành từng mẩu bằng ngón tay cái. Ngày đó chẳng có tiền mua đông sương, mía thì cứng quá nhai không được, mẹ bận bịu buôn bán nên chưa bao giờ nấu đông sương cho mình ăn cả. Thời gian còn ở bên Gò Vấp, dưới nhà có tiệm tạp hóa làm đông sương cực kỳ ngon. Sau bữa tối mình thường xuống đó mua đông sương và thuốc lá. Ông chủ tiệm trung niên mỗi lần đưa bao thuốc lá cho mình đều nhìn mình với ánh mắt kiểu "đồ con gái hư hỏng", nên có lần vừa châm thuốc mình vừa hỏi: "Nhìn gì? Có bán không?". Từ đó về sau ông ta không thèm bán hàng cho mình nữa, mỗi lần mình đến mua, toàn vợ ông ta ra bán thôi.

3. Ban nãy, đang ngồi ngắm mưa ngoài cửa sổ thì thấy chú em thạch sùng hai đuôi đi ngang qua. Lâu lắm rồi mới gặp lại, chẳng biết chú em đã đi những đâu, nhưng nom có vẻ mập mạp hơn hồi năm ngoái một chút. Cuối cùng vẫn là căn phòng này an toàn nhất nên chú em mới quay về ấy nhỉ. 

4. Sói bảo tâm trí mình đã bị sự căm ghét đầu độc, và thắc mắc không hiểu kẻ nào đã làm gì khiến mình trở nên như vậy. 
Thật ra chẳng cần cậu ấy nói thì mình cũng nhận ra. Mình chẳng mấy khi thích ai, nhưng ghét đến mức này kể ra cũng quá sức. Vừa ghét vừa thấy ghê tởm, bởi trong đời mình, mình chưa thấy ai lại ti tiện và bày ra lắm chiêu trò dai dẳng đến thế. Những lời lẽ tởm tởm ấy, xuất phát từ một gương mặt cứ luôn cười cười, như một con lươn nhớp nháp lâu lâu lại trườn lên người mình khiến mình chỉ muốn thét lên kinh hãi. Sự căm ghét một chủ thể nhất định quá lớn làm mình ghét lây sang cả những thứ khác song mình không sao diễn đạt được thành lời. Mình hét cật lực, nhưng không có âm thanh nào bật ra. Mình cạn sức. Mình ỉu xìu. 
Sói cười hì hì nhìn mình. Cậu ấy bảo nom mình như quả bóng xì hết hơi, rồi hỏi có phải bây giờ mình lại nhẹ nhõm hơn rồi không. Mình ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ, quả có như vậy thật. Sói liền cười thật to và nói tại não mình quá phẳng, quá ít nếp nhăn, ngay cả mấy thứ độc hại cũng không có chỗ mà bám vào, nên sau này mình cứ gào thật to lên để chúng văng ra khỏi đầu là được... ( ≖ _ ≖ ) Hừm... Sao tui nghe lý luận của cậu này có cái gì kỳ kỳ vậy ta...

5. Đêm qua nằm mơ thấy mặt mình tấy đỏ lên và chi chít mụn mè. Mình mặc váy màu thiên thanh, đầu vấn tóc cài trâm, đứng soi chằm chằm vào gương trên nền khúc dẫn tử của Hồng lâu mộng! ( ≖ _ ≖ ) Sao bây giờ đến giấc mơ cũng trở nên ngu ngốc như này nhỉ... 





2 nhận xét:

  1. :)))) Dạo gần đây tui cũng hay viết lại những giấc mơ của mình vào note ở điện thoại sau mỗi lần tỉnh giấc. Và đúng là toàn là những giấc mơ hâm dở thật, mấy hôm trước thì mơ bị mất bịch khẩu trang đẹp mê hồn in tranh Van Gogh (rồi hôm qua bức tranh của Van Gogh mất thiệt nà :/ ), hôm thì bị truy nã lên cả tận tivi vì tội ăn trộm mèo ở quán tiểu hổ, nhưng nực cười nhất là đêm qua tôi mơ tôi ĐƯỢC kết hôn (giờ mặt chú rể như nào thì tui chịu chết). Đến đoạn tui đưa tay cho tên kia trao nhẫn thì mặt nó hồn nhiên bảo "Ơ!!! Nhẫn anh đặt ở Shopee đến hôm nay vẫn chưa ship về em ạ". Wtf????

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Uầy, cứ chịu khó ghi chép lại mấy giấc mơ, xong lâu thiệt lâu đọc lại thấy buồn cười lắm ngừi đẹp ạ :)) Hôm nào mơ thấy trai đẹp, ráng nhớ thiệt kỹ để còn chia sẻ hạnh phúc cho chị em bạn dì nghe với nhá :)))

      Xóa