5/3/16

5 for today



1. Tôi muốn làm một cây rau diếp tươi mát trong vườn, làm một quả dưa chuột bao tử lắc lư trên giàn tre, làm một lá chua me đất phấp phới dưới gốc cây lộc vừng. Miễn sao có thể thoát được cảnh đau buốt cả đầu vì phải suy nghĩ. Rau diếp, dưa chuột bao tử và lá chua me đất, chúng có mong được làm người không nhỉ (trong trường hợp chúng biết suy nghĩ)?

2. Thật bực mình khi cứ phải nhai đi nhai lại như một con bò trên đồng cỏ rằng tôi chẳng phải người tốt lành dễ thương gì đâu, vì có những người cứ hễ phát hiện ra một cái gì đấy rất khốn nạn ở tôi thì y rằng sẽ trưng ra biểu hiện kiểu: "Ồi, hóa ra cậu ta lại như thế, thật không ngờ đấy!". Bi kịch của những người bị gắn huy hiệu Người Tốt trong xã hội hiện đại là đây, có hàng mấy trang A4 những nghĩa vụ với nhân loại nhưng ngay cả quyền làm kẻ xấu cũng không được.

3. Chả ai viết cái gì về tôi cả. Toàn tôi tự viết về mình. Cái này chắc gọi là tình trạng lạc lối giữa cô đơn và chữ nghĩa.

4. Mỗi lần đọc cuốn Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời, tôi cho rằng mình cũng chả khác gì anh chàng Hajime, luôn luyến tiếc Shimamoto-san, chỉ muốn phủi phứt gia đình, vợ con, công danh tiền bạc gì gì đó để đắm chìm vào quá khứ với nàng. Thật đau khổ khi không có được thứ gì đấy (nhất là những thứ mà ta tưởng nó đã từng thuộc về ta) nhưng nó lại cứ lượn lờ quanh đời ta với bộ dạng xinh đẹp và bí ẩn.

5. Tôi thấy mình đang đi lạc quỹ đạo. Mấy hôm nay tôi hơi suy sụp vì chuyện này và chả thể làm gì cho nên hồn. Đầu tôi cứ trôi đi tận đâu ấy, người khác nói đến lần thứ ba, hay bốn, hay năm gì đấy tôi mới nghe được. Cho đến ngày hôm qua, chị mẹ đã phán một câu xanh rờn chính thức hạ gục tâm trạng tôi xuống -50 độ: "Quỹ với chả đạo cái gì, bệnh lười đấy, bệnh lười của mày lại đang trỗi dậy đấy con ạ! Rồi mày xem, thể nào mày cũng lạc quỹ đạo cho đến hết tháng này, rồi tháng sau mày sẽ lại lạc tiếp đấy mà!".