29/3/16

5 for today



1. Ít có phim Trung Quốc nào mà xem đến lần thứ hai vẫn thấy hay như phim Lang Nha Bảng. Gần đây chả có phim nào khác khá hơn để xem, còn Game of Thrones thì mãi tận cuối tháng tư mới bắt đầu chiếu. Hầy, một khi Game of Thrones trở lại thì lũ Hậu Duệ với cả lũ thanh niên tỏ vẻ yêu nước trên facebook cũng phải câm mồm thôi.

2. Thi thoảng tôi vẫn hay mang cái trò tặng hoa mỗi dịp lễ lạt ra làm trò cười vì thấy nó chả khác nào một công thức sến sẩm của cánh đàn ông con trai. Song như thế không có nghĩa là tôi ghét tất tật những ai tặng hoa cho mình, cũng không có nghĩa là ai tặng hoa đều là kẻ sến sẩm lãng nhách. Tôi chỉ không thích mấy bó hoa hồng đỏ tía như miếng tiết lợn trông đến là quê kiểng thôi, chứ có nhiều hoa khác thanh nhã và xinh đẹp lắm mà.  
Nhiều người quanh tôi rất không hiểu chuyện, nên hễ họ thấy tôi giễu cợt cái gì đó là họ hùa vào cười hô hố làm như cùng hội cùng thuyền với tôi chả bằng. Họ khen tôi là người tri thức và trang nhã nên sở thích cũng đặc biệt hơn đứa khác. Nhưng bọn này vô duyên quá thể, tôi đâu có đọc sách để quay lại khinh bỉ người không biết chữ, mà cũng đâu có tập tành văn hóa lễ nghi để ra vẻ coi thường người chân lấm tay bùn. Tôi chỉ thích trò nói một đằng nghĩ một nẻo trước mặt mấy đứa ô hợp ưa a dua thôi... hờ hờ...

3. Tôi nghĩ mình đang đứng trước nguy cơ phải mua một chiếc điện thoại mới. Có lẽ nên tìm hiểu một chút về ba cái loại Nokia đập đá phá tường thôi.

4. Mấy phim Ấn Độ hay chiếu trên những kênh truyền hình địa phương có tiết tấu thật kỳ dị. Tôi để ý kỹ rồi. Cảnh lau nước mắt phải mất 5 phút, sau đó hôn trán kéo dài khoảng 2 hoặc 3 phút, rồi đỡ nhau ngồi xuống sô-pha cũng phải mươi mười lăm phút nữa mới bắt đầu hôn hít, trông quãng đường từ sô-pha đến cái giường mà sốt cả ruột. Cũng may phim sex không làm theo kiểu này, chứ không nhiều người chết vì nghẹn mất.

5. Thường nghe người ta bảo, bất kể chân thành đến đâu, khi gặp người hoài nghi, bạn sẽ thành kẻ nói dối. Bạn vô tư hồn nhiên đến thế nào, người thực dụng cũng sẽ nghĩ bạn là đứa ngốc nghếch. Dù đơn thuần ra sao, gặp phải người phức tạp, bạn lập tức trở thành nhân vật có nhiều toan tính.  
Thành thử, cái gì đã nhìn thấu rồi thì không cần nói nhiều, chỉ cần bản thân biết cái gì tốt và cái gì đúng là được, có thế tâm trạng mới thư thái và không bi lụy, đầu óc mới được nhẹ nhõm và sáng suốt.