7/3/16

5 for today



1. Tôi không hề biết nước ta lại có một cái người gọi là Trung Quân hát bài Bình yên khá đến vậy, cho đến lần nọ tình cờ nghe thấy giọng anh ta (mà tôi còn tưởng là giọng ca nữ nào đấy) khi ngồi ở Milkbar bên Lê Quý Đôn. Mấy kiếp rồi tôi không nghe bài Bình yên nên tôi có cảm giác rất bình yên giữa SG nóng như cái nồi bánh bao hấp. Thật là một kỷ niệm lãng mạn đến phi thực.

2. Bữa nay nắng nóng quá. (✿˃̣̣̥᷄⌓˂̣̣̥᷅ ) Tôi có thói quen trùm chăn nằm sấp lúc ngủ, thành ra nóng muốn xỉu luôn, sáng nào dậy cũng thấy mặt bẹp dí còn người thì mềm oặt như miếng cao su. Kinh thiệt.

3. Bố Mập bảo tôi khi nào xuống SG thì đừng kiếm chỗ ở, qua ở với nó, gần đây nó ở có một mình, buồn lắm. Rủ rê cứ như cánh đàn ông với nhau. Tôi âm thầm mếu máo. Lẽ nào nó đã quên tôi chí ít cũng là con gái, hay nó tưởng nó là gay rồi? (‾-ƪ‾) Nhưng ở với Bố Mập chắc vui, lại có lợi nữa, nhất là khi laptop của tôi vẫn chưa cài lại Kaspersky! ~(‾▿‾~ )

4. Nhân mai ngày 8/3, tôi kể cho nghe chuyện nhỏ này: 
Tôi có thằng em trai, từ bé nó luôn được chúng tôi chỉ dạy theo kiểu nữ quyền, nhìn chung thì việc tôn trọng và lịch sự với phụ nữ gần như là hiển nhiên, không cần phải bàn cãi. Chúng tôi dạy nó việc gì cần ladies first, việc gì không để phụ nữ phải vất vả nhúng tay vào, nhường nhịn các cô gái ra sao, đi lên đi xuống cầu thang phải chú ý đảm bảo an toàn cho họ như nào... vân vân vê vê... và nó cứ lớn lên như vậy, không thể nói là tốt đẹp hoàn toàn như mong muốn của chúng tôi, nhưng cũng không đến nỗi biến thành một sản phẩm đàn ông phế thải của chủ nghĩa gia trưởng Bắc Bộ. 
Ở nhà thì được dạy bảo như vậy đấy, nhưng đời lại không như mơ. Có lần nó kể, nó đi họp lớp, lúc đến nhà hàng nó theo thói quen đi trước một chút để kéo ghế cho mấy cô gái đi cùng ngồi, nhưng trong số đó có vài cô nàng cũng nhanh chân đuổi theo nó sát gót, nó tưởng có chuyện gì, hóa ra mấy cô nàng kia nghĩ nó đi nhanh để chiếm chỗ ngồi của họ, thế là họ cũng đuổi theo để giành chỗ tốt trước nó. Thằng bé ngán ngẩm lắm, nó không hiểu mấy cô nàng kia nghĩ cái gì trong đầu mà lại hành động thô thiển như vậy.  
Tôi thì nghĩ, phụ nữ nước ta còn khổ về tư tưởng lắm. Họ đã quen với việc ít được tôn trọng và yêu chiều nên hầu như lúc nào cũng trong trạng thái hoặc là nhún nhường nhẫn nhịn, hoặc là tự mình đấu tranh rồi. Khi thấy có người đối tốt với họ thì họ không hiểu tại sao, thụ sủng nhược kinh, thậm chí còn cho rằng người ta giả vờ tốt là có lý do gì ghê gớm. Ai cũng quen đến ngày này ngày nọ đều chúc tụng phụ nữ, nhưng tôi thấy mấy trò đó cứ thảo mai thế nào ấy. Người phụ nữ của bạn chính là hình ảnh phản chiếu rõ nhất cái kẻ bên trong bạn. Nếu tôi thấy cô ấy đáng yêu, vui vẻ và kiêu hãnh khi đi bên bạn thì chẳng cần phải nói, tôi biết bạn có ít nhất một điểm tốt. Nếu cô ấy nhếch nhác và bạc nhược, tôi thật muốn biến thành đàn ông thay cho bạn luôn. Thật đấy.

5. Một đoạn hay của ngày, trích ra từ cuốn Kafka bên bờ biển
"Nhắm mắt lại cũng chẳng thay đổi được gì. Chẳng có gì biến đi chỉ vì anh không nhìn thấy những gì đang diễn ra. Trên thực tế, tình hình thậm chí sẽ còn xấu đi khi anh mở mắt trở lại. Chúng ta đang sống trong một thế giới như thế đó, bác Nakata ạ. Hãy mở to mắt ra. Chỉ có kẻ hèn nhát mới nhắm mắt lại. Nhắm mắt, bịt tai đâu có làm cho thời gian ngừng lại được."