21/9/15

5 for today


1. Hôm nay được bảo là sống ít ra vẻ nhã nhặn và dễ mến đi, kẻo đến lúc trái gió trở trời, lật mặt thật ra lại làm cho các bằng hữu giật mình. Nói cũng đúng!  :))

2. Vì mẹ tôi không muốn ăn những thứ bánh trái nhiều đường nên năm nay tôi đặt người ta làm bánh trung thu. Anh bạn đầu bếp trẻ tuổi (tính tình có vẻ dễ thương) bảo bánh gồm loại chanh vàng-việt quất, loại trà xanh-tinh bột than tre, rồi mấy loại gì nữa nhằng nhịt chả nhớ. Tóm lại chỉ cần mẹ tôi khoái là được, tôi chẳng cần gì nhiều.

3. Cái phim gớm guốc Tình đầu khó phai dài hơn 800 tập đang chiếu trên đài Vĩnh Long cuối cùng cũng sắp hết rồi, chỉ còn mấy chục tập nữa thôi. Cuối cùng cũng sắp được giải thoát khỏi mấy cái giọng lồng tiếng tởm lợm và bài nhạc phim đần độn không ra thể thống cống rãnh gì rồi. Lạy Thánh Ala!

4. Định coi cho đầy đủ series Hannibal để hóng mối tình đơm mỹ giữa Hannibal Lecter và Will Graham :)) Mà công nhận ông chú tóc bết Mads Mikkelsen đóng phim này nhìn cuốn hút dễ sợ, cái thói ăn thịt người tởm lợm cũng không che lấp cốt cách lịch thiệp một tí nào. Hí hí...

5. Tầm chín hay mười năm về trước, tôi nhớ trên một tờ báo bố tôi mang về có đăng một bài nói đến đề thi văn của kỳ thi đại học Bắc Kinh năm đó, đề văn như sau: "Vật biểu trưng của Bắc Kinh"
Tôi lúc đó dù ít tuổi nhưng cũng biết đây là một đề văn khó đến mức nào, vậy mà có một thí sinh (được giấu tên) đã đạt điểm tối đa, và đây là cách thí sinh đó chọn để viết về vật biểu trưng của Bắc Kinh (hơi tiếc vì nó chỉ là một đoạn trích):
Lão Xá và Bắc Kinh
Tôi nhìn thấy Tường Tử (1) đang loay hoay với mớ tiền của mình, trong lòng tính toán về việc mua xe, miệng lẩm nhẩm bài vè đoán. Bên anh ấy là xe kéo tay kiểu Bắc Kinh với thân xe đen nhánh và bánh xe sáng loáng. 
Tôi nhìn thấy Vương Thuận Phát đang mải mê lau chùi bàn và đón tiếp khách hàng. Anh ấy xách ấm pha trà lớn kiểu Bắc Kinh, miệng ấm tỏa hơi nước. Tôi nhìn thấy cây lựu cao tận nóc nhà, mọc bên ngoài gian nhà chính gia đình họ Kỳ, tượng “ông Thỏ” đang ngẩng đầu đứng trên bàn vuông đặt trong sân, Quý Ông gật đầu, mỉm cười. (...) 
Đọc sách của Lão Xá hình như được những nhân vật trong sách hướng dẫn dạo chơi đường phố Bắc Kinh, hít thở không khí Bắc Kinh, thưởng thức màu sắc Bắc Kinh, lắng nghe tiết điệu Bắc Kinh, cảm giác tâm trạng Bắc Kinh... những tác phẩm của Lão Xá chính là vật biểu trưng của Bắc Kinh! 
Đó là từng sợi, từng chi tiết của Bắc Kinh cũ. Như một đoạn nhạc của đàn Hồ Kinh (2), sôi nổi vang vang, dư âm kéo dài. Như một ấm trà hoa nhài, mùi thơm ngào ngạt, vô cùng dư vị. 
Không thể quên được cách Lão Xá thưởng thức ẩm thực Bắc Kinh. “Hạt dẻ tròn mẩy của xã Lương, ngâm qua đường cát, được xào trong nồi vang lên tiếng ‘sa sa’. Thậm chí khói dưới nồi cũng ngon”. Chỉ ở Bắc Kinh xưa mới có mùi vị hấp dẫn như thế! Chỉ Lão Xá mới lĩnh hội được một cách xúc động, truyền thần thư thế! 
Mặc dù nguyên quán của Lão Xá ở tỉnh Sơn Đông, nhưng ông sinh ra ở Bắc Kinh, trưởng thành ở Bắc Kinh và vô cùng yêu quí Bắc Kinh. Ông yêu tất cả mọi thứ thuộc về Bắc Kinh. Bắc Kinh của Lão Xá như một bức tranh tết được dán trước cửa mỗi nhà vào dịp Tết Nguyên đán: trong sáng, vui tươi, mà cũng không thiếu tính bao dung; tinh xảo, tỉ mỉ, truyền đạt cái không khí văn hóa đặc trưng của Bắc Kinh. 
Bằng ngòi bút của mình, con tim của mình, bằng sự yêu quí vô vàn đối với Bắc Kinh, Lão Xá đã miêu tả một thành phố Bắc Kinh vừa chân thật vừa lý tưởng. Những dòng văn cũng như tên tuổi của Lão Xá cũng trở thành vật biểu trưng của Bắc Kinh. 
Lão Xá từng đi nước ngoài, từng du học, dĩ nhiên ông hiểu biết là thời gian sẽ thúc đẩy “Bắc Kinh xưa” thành “Bắc Kinh mới”. Đó là một cảm xúc phức tạp, thể hiện niềm vui xen lẫn nỗi ưu tư. Cảm xúc đó cũng thường hiện ra trong những tác phẩm của ông. 
Thụy Tuyên là nhân vật chính trong truyện dài Tứ thế đồng đường thích đi dạo Bát Diện Tào, Đại San Lan, Lưu Ly Xưởng (3), nhưng anh cũng than tiếc rằng “Trong tương lai không xa, những cửa hàng đều sẽ mất tích”. Chính vì lẽ đó, Lão Xá trên sân khấu Bắc Kinh trong thời đại mới cũng cố gắng sáng tạo ngôn ngữ và vật biểu trưng của Bắc Kinh mới. 
Lão Xá là người đã phát hiện, đồng thời là người yêu thích các vật biểu trưng Bắc Kinh. Bản thân ông cũng trở thành một tấm bia của lịch sử và hiện thực Bắc Kinh, trong con mắt và trong trái tim của người Bắc Kinh. 
------------------
(1) Nhân vật trong các tác phẩm của Lão Xá.
(2) Hồ Kinh: một loại nhạc cụ đặc trưng của Bắc Kinh.
(3) Bát Diện Tào, Đại San Lan, Lưu Ly Xưởng: những nơi buôn bán sầm uất của Bắc Kinh xưa.
Muốn viết về Bắc Kinh, viết bao nhiêu cho hết, huống chi đến việc có thể chọn thứ xứng đáng nhất làm vật biểu trưng của Bắc Kinh. Chi bằng viết về người hiểu Bắc Kinh nhất, người viết về Bắc Kinh sâu sắc nhất - nhà văn Lão Xá. Bởi trước đó tôi đã từng đọc và biết về nhà văn Lão Xá nên tôi quá ấn tượng với góc nhìn của thí sinh. Từ đó về sau, thú thực, tôi chưa đọc một bài văn nào hay hơn bài văn này, và vì ấn tượng sâu đậm ấy mà tôi còn nhớ đến giờ. 
p/s: Học sinh của người ta được dạy dỗ kiểu gì mà lại giỏi đến thế nhờ! 
p/s: Theo một thống kê tôi đọc được gần đây thì một ngày hít thở không khí ở Bắc Kinh "mới" sẽ tác động đến phổi của chúng ta ngang với việc hút 21 điếu xì-gà.
p/s: Truyện của Lão Xá rất hay đó nhe.