21/6/16

5 for today



1. Tôi đã gặp được anh, viên cảnh sát số 223, trong lúc lang thang trên mạng, chỉ sau hai ngày kể từ lúc quyết định đặt mua tập thơ đó với mong muốn lấp được một góc những lặng im trong tâm trí mình. Tôi thấy mình thường có duyên với những chuyện kỳ quái. Rõ là như vậy.

2. Thơ của ai đây nhỉ. Ngồi nói nhảm một mình, lẩm nhẩm thế nào lại đọc ra. Ngại google quá.
Con người bé nhỏ

trong thành phố không màu

trước một chiếc cầu

không thể đi qua

3. Muốn đi ăn bánh cuốn và bún thịt nướng (có thanh chả ram to gần bằng cổ tay) với nàng Bệnh.

4. Nghe đâu Sài Gòn đang mưa suốt ngày. Mình có nên mang giày ca-rô không?

5. Có một phần không nhỏ việc diễn ra trong đời tôi được quyết định chỉ bằng cảm xúc. Vẽ một hình vẽ cho người này, nhe răng cười với người nọ, thi thoảng từ chối một dự án vẽ khá hời, hay tỏ ra không quen biết cái người mà tôi mới cười nhe răng với cậu ta cách đây mấy hôm. 
Lắm lúc tôi nhận được đôi lời phàn nàn, rằng như vậy rất bất công, như vậy thật không giống thiên tính tôn trọng sự công bằng xưa nay của tôi. Nhưng tôi vẫn luôn làm thế, nheo mắt quan sát hướng cảm xúc, cẩn thận đọc số đo tâm trạng, để sau rốt đưa ra dự báo tâm tình cho khối não óc ách trong hộp sọ: "Hôm nay lòng dạ nhiều mây, tầm nhìn xa không quá một cánh tay, nhiệt độ tim càng về đêm càng giảm. Đề nghị nghỉ chơi vĩnh viễn kẻ đã không chịu bóc hai cân vải bỏ tủ lạnh để chiều lòng cô gái." 
Vậy đấy. Nếu ngay cả quyền đối xử không công bằng với mọi thứ xung quanh mà tôi cũng không có thì công bằng còn gì là vui? 
p/s: Có đứa thi thoảng phải đem nửa cái mạng ra để cứu vãn hậu quả do thú vui tao nhã "đo lường cảm xúc" gây nên.