7/3/17

Chuyện lúc nửa đêm



Hai thanh niên ngồi bệt xuống vệ đường, hút sữa đậu nành rồn rột, tự nhiên nam thanh niên quay sang bảo: 
- Anh sợ lấy vợ quá.
- Đàn ông đàn ang gì kỳ vậy. Lấy vợ chứ có phải lấy gấu đâu.
- Hay thôi không lấy nữa.
- Ý anh là mai anh không đi đón dâu ấy hả?
- Ừ. Mai em qua cướp anh đi.
- Muốn cướp sao không báo trước. Ai lại cướp ngay ngày cưới bao giờ. Trò này khốn nạn lắm.
- Anh thích em như vậy mà em không biết gì hết, vậy mới khốn nạn.
- Ơ, thích lúc nào, sao không bảo em biết với?
- Hừ, em nên để ý chút chứ.
- Ôi, ai đi để ý mấy vụ đó làm gì. Bực thiệt, đáng lẽ anh phải nói với em cho rõ ràng.
- Nói rồi em có thích lại không?
- Đương nhiên là không. Nhưng nếu anh cho em biết thì em đã có cơ hội nói một câu từ chối phũ phàng y hệt nữ chính trong phim rồi. Anh biết mấy câu từ chối nó thể hiện giá trị mình như nào không? Em lúc nào cũng mơ được vênh mặt lên từ chối đứa khác đấy.
- Em đúng là con khốn.
- Quá khen, quá khen rồi.
- Vậy mà vẫn thích em điên đảo. (không biết học đâu được hai chữ "điên đảo")
- Vậy thì anh cũng là thằng khốn đấy.
- Ừ...
- Thôi, về. Ngủ ngon nhé, mai đi lấy vợ.
- Ừ. Bye em.
- Bye. 
Ây... sữa đậu nành mua ở đâu mà ngọt quá, ngọt đến không chịu nổi luôn...